[PN] Vì Em Không Xứng – Thích Phong x Bạo Bạo Long – 6

| Phiên ngoại |

Thích Phong x Bạo Bạo Long

(6)

Từ sau lúc hứa với Hạ Gia Uy, Thích Phong thực sự là không có hành động nào vượt rào. Hạ Gia Uy tuy rằng thiếu chút nữa bị xâm phạm, nhưng dù sao cũng chưa thành, hơn nữa lúc đó cậu cũng cảm thấy dễ chịu nên cũng không có mạnh mẽ phản kháng, cuối cùng còn đá người ta một đá, giờ ai đúng ai sai cũng chẳng rõ.

Gió bão tới nhanh đi cũng nhanh, nhưng những vết tích nó để lại thì không dễ dàng tan biến như vậy, Hạ Gia Uy bị Thích Phong ‘đánh thức’, nghĩ lại những hành động thường ngày của mình, hình như cũng có chút thích ý tứ đó của Thích Phong.

Đáng tiếc đợi đến lúc cậu nhận ra tình cảm thật trong lòng, Thích Phong lại biến thành một chính nhân quân tử.

Hạ Gia Uy lén lút xuất hiện ở trung tâm điện tử lớn nhất khu Hồ Sóc, ở đây đang diễn ra ba ngày thi đấu chung kết PVP《 Hồn đạm OL 》, hôm nay là ngày thứ hai, cũng là ngày đầu Thích Phong xuất chiến.

Gần đây Thích Phong bởi vì bận tham gia thi đấu, mà lạnh nhạt với Hạ Gia Uy một thời gian dài, vì thế Hạ Gia Uy trong lòng rất bất mãn, nhưng bề ngoài lại không biểu hiện ra là mình rất để ý Thích Phong, nên ngay cả tới xem thi đấu cũng phải lén lén lút lút .

Đáng tiếc cậu luyện cuồng võ, không phải ảnh võ, nên không có kỹ năng ẩn thân, hành tung rất nhanh bị phát hiện.

“Chị dâu đến xem anh của em thi đấu à…,” Thích Ảnh đứng đằng xa lớn tiếng chào hỏi cậu.

Hạ Gia Uy rất muốn một búa đập chết người, “Nhóc gọi ai là chị dâu hả!”

Nhóc con này càng ngày càng hỗn xược, trước gọi cậu là anh trai châu Phi, sau đó gọi thẳng Bạo Bạo Long, giờ không biết là ai bày cho, cư nhiên lớn tiếng gọi cậu chị dâu, đáng ghét nhất là Thích Phong không hề có ý định ngăn cậu nhóc.

Thích Ảnh nhiệt tình chào hỏi, những người khác tự nhiên cũng phát hiện ra Hạ Gia Uy, biểu tình của Thích Phong cũng không ngạc nhiên chút nào, giống như đã biết trước cậu sẽ tới.

“Lại đây ngồi, ” Thích Phong chỉ chỗ trống bên cạnh mình.

Hạ Gia Uy chuyển qua nhưng làm như có chút miễn cưỡng, nhóm người Thích Phong được sắp xếp ngồi ở hàng ghế tuyển thủ, tầm nhìn ở đây tốt hơn so với khán đài bình thường, cách màn hình lớn rất hơn.

“Tôi tới xem hội trưởng bọn tôi thi đấu, chứ không phải tới xem cậu,” Hạ Gia Uy vừa ngồi xuống liền biện minh.

“Hội trưởng của các anh?” Thích Ảnh tiếp lời, chỉ vào ghế thi đấu nói: “Người kia?”

Hạ Gia Uy nhìn theo hướng ngón tay cậu nhóc chỉ, hai bên ghế thi đấu có hai tuyển thủ đang chạy thử phần cứng, thi đấu đến đây, trụ lại đều là những game thủ chuyên nghiệp, không ít phần cứng đều là tự chuẩn bị, bàn phím, chuột, tai nghe, màn hình, ngay cả miếng lót chuột cũng là dùng của chính mình.

Thật ra thì trước đây Hạ Gia Uy chưa từng gặp qua Mộ Dung, không biết hình dáng người ta ra làm sao, chỉ biết vòng bán kết ngày hôm qua đội của bọn họ đã thắng, hôm nay là trận chung kết 2V2.

“Chắc là vậy” Hạ Gia Uy mơ hồ nói: “Trận này không phải chung kết 22 sao?”

Một đồng đội của Thích Phong, Pháp Sư Lạc Minh Tiểu Ca lúc này cũng hỏi: “Trận chung kết không phải đánh vào ngày cuối sao? Sao hôm nay lại đánh 22?”

“Cũng nhiều đội đánh 22 đồng thời cũng đánh 55, có thể là sợ thời gian mâu thuẫn,” Thích Phong là đội trưởng của đội, đồng thời cũng kiêm luôn công tác tình báo, “Đồng đội Mộ Dung chắc là đánh 55.”

Trong lúc bọn họ đang nói nói chuyện, trên màn hình lớn đã đổi thành thông tin tuyển thủ, Mộ Dung là Pháp Sư, đồng đội của anh ta là Võ Sĩ, đối thủ là một cặp Tế Ti rất hiếm thấy, thiên phú của các tuyển thủ đều được che giấu, không nhìn được, nhưng mà mọi người đã bí mật đánh với nhau rất nhiều trận, giữa hai bên đều rõ nhau như lòng bàn tay .

“Chú pháp với ảnh võ, hợp lại chính là tốc độ và khống chế, gặp phải một đội có khả năng chịu đựng cường cũng rất nhức đầu, huống hồ đối phương còn là cái loại tổ hợp biến thái song Tế Ti,” Tiểu Ca bình luận.

Thích Phong đồng ý với quan điểm của Tiểu Ca, “Đối chiến một tank một tăng lữ, một hút máu một đánh kháng, cả hai còn có thể support lẫn nhau, thật không dễ nhanh chóng giết đối phương.”

“Tế Ti hệ tăng lữ?” Thích Ảnh chen miệng, “Thật rất ít người chơi.”

“Hệ tự nhiên cũng rất ít người theo?” Thích Phong dời tầm mắt đến bên kia, có hai người trẻ tuổi vừa đi vào ghế tuyển thủ, trong đó nhìn qua có một người rất rạng rỡ, người đó còn huýt sáo khi nhìn thấy Thích Phong.

 

“Tâm tình không tệ,” nghe tiếng Lăng Dương huýt sáo, Bạch Lung cũng liếc nhìn sang chỗ nhóm người Thích Phong.

“Chứ chẳng lẽ phải cúi đầu ủ rũ sao”. Lăng Dương chắp hai tay đi tới như không có chuyện gì xảy ra, “Có anh đẹp trai dưỡng mắt một chút cũng tốt.”

“Bọn họ hình như là đối thủ kế tiếp của chúng ta.”

“Sao cậu biết?”

“Có một người mặc đồng phục Lạc Minh.”

Lăng Dương không thể không bội phục năng lực quan sát của Bạch Lung, vừa rồi cậu chỉ nhìn qua khuôn mặt Thích Phong, nghe Bạch Lung nói cậu mới để ý. Các trường đại học vốn không có đồng phục, nhưng học viện thể thao Lạc Minh là một ngoại lệ, trường có đồng phục thể dục thống nhất.

Nhân vật trong game của người bên Lạc minh luôn có chữ Lạc Minh ở đầu, việc này không phải là bí mật gì, lúc Lạc Minh Phong còn ở Đại Sơn Lăng Dương đã biết hắn, sau đó bọn họ tập thể chuyển sang server mới, nhưng các giải đấu liên server vẫn diễn ra. Về sau chiến tích đội cao vì không có nhiều đối thủ, chỉ có thể dựa vào ước chiến mới có thể cân xứng, ở trên mạng Lăng Dương cũng không ít lần chạm trán với Lạc Minh Phong, giữa hai bên cũng coi như quá quen thuộc, chẳng qua là chưa từng gặp nhau.

“Tuy là không muốn phá hư tâm trạng đang tốt của cậu trước khi thi đấu, nhưng mà…” Bạch Lung hơi nghiêng đầu, ra hiệu cho Lăng Dương nhìn qua bên kia.

Lăng dương vừa quay đầu thì nhìn thấy Phạm Bối Bối cũng tới xem thi đấu, không biết đang nói cái gì với Mạnh Hổ, Lăng Dương nhìn chằm chằm hai người một hồi, cúi đầu xuống, bĩu môi một cái, không lên tiếng .

Phạm Bối Bối thật ra là đang cổ vũ Mạnh Hổ, “A Hổ cố gắng lên, thắng trận này là các cậu có thể tiến vào chung kết rồi, sau khi đoạt giải quán quân cậu có thể thừa dịp này bày tỏ với Lăng Dương, không thể nào cậu ấy không vui vẻ đồng ý.”

Phạm Bối Bối là người duy nhất biết bí mật của Mạnh Hổ, mà điều kiện để cô ta giữ bí mật này chính là muốn cùng Mạnh Hổ kết hôn trong game, bởi vì Mạnh Gia Hổ chính là MT của bang hội nổi tiếng nhất server Đại Sơn, có thể gả cho hắn ở trong game là một việc rất có thể diện.

Bản tính Mạnh Hổ lòng dạ rộng rãi, cũng không nghĩ xấu cho người khác, Phạm Bối Bối lại cùng hắn lớn lên trong khu lớn, đối phương đưa ra điều kiện như vậy, hắn cũng chỉ nghĩ đó là tâm tính của nữ sinh.

Hơn nữa Phạm Bối Bối vẫn luôn chủ động bày kế cho chuyện của Mạnh Hổ với Lăng Dương, nên trong lòng Mạnh Hổ chưa bao giờ đề phòng cô ta.

“Đúng rồi, gần đây tôi nghe được một số tin đồn…” Mạnh Hổ nhíu mày.

“Là về quan hệ của hai chúng ta sao? Yên tâm đi, chỉ là lời đồn vớ vẩn, bọn họ không biết chúng ta chỉ là kết hôn giả ở trong game mà.”

“Tôi lo lắng chuyện đó sẽ ảnh hưởng không tốt tới cậu.”

Phạm Bối Bối hì hì cười một tiếng, “Chuyện này tôi sẽ làm sáng tỏ, a Hổ cậu không cần quan tâm.”

Lúc Mạnh Hổ trở lại bên Lăng Dương, thì cậu đang ngồi tại chỗ miệng ngặm dây chuột ngẩn người.

Con chuột đó là Mạnh Hổ mua cho cậu, là dùng khoản thu nhập đâu tiên của hắn —— tiền trợ cấp học viên phi công, theo quan niệm của Mạnh Hổ, số tiền này vốn là của Lăng Dương, lấy ra mua đồ cho Lăng Dương cũng là chuyện rất bình thường.

Nhưng do quá hiểu rõ Lăng Dương, lúc nhỏ dù là cho cậu bình sữa bò cũng phải viện ra một cái cớ, con chuột đắt tiền này đương nhiên cũng có một cái cớ rất hợp lý: Bởi vì bọn họ tham gia thi đấu, mà Tế Ti thì rất quan trọng, con chuột này có thể nâng cao hiệu suất tác chiến của Tế Ti rất lớn, nguyên do là vật công, nên tạm thời gửi ở chỗ Lăng Dương, lúc này lăng dương mới vui vẻ nhận lấy.

Lăng Dương nhả lỏng răng, con chuột liền rớt xuống .

“Ngày mai con chuột này có thể trả lại cho cậu rồi.” lúc Lăng Dương nói lời này, cũng không xoay đầu, cứ nhìn chằm chằm vào các tuyển thủ đang đấu trận chung kết 22 ở đằng xa .

Mạnh Hổ trong lòng trầm xuống, “Tại sao?”

“Lúc đầu không phải là gửi tạm ở chỗ tớ sao, ngày mai thi đấu xong rồi, tớ cũng không cần nữa.”

“Cậu bình thường đi các loại hạ bản cũng có thể dùng mà, không phải cậu hay nói dùng con chuột này tay trái còn có thể làm việc khác sao?”

Lăng Dương lắc đầu, “Tay trái của tớ không phải tàn phế, với lại không luyện tập sẽ lụt nghề, cậu cứ lấy lại đi, lúc kéo BOSS dùng cũng được.”

Mạnh Hổ cảm thấy hoang mang, trầm mặc không lên tiếng, Bạch Lung thản nhiên liếc mắt nhìn hai người, cũng không nói gì .

 

Trận chung kết 2V2 này đúng là đánh cực kỳ đặc sắc, cá nhân Mộ Dung có thể nói là phải dùng từ xuất thần nhập hóa để hình dung, nếu là bình thường, Lăng Dương nhất định sẽ chăm chú xem, nhưng hiện tại, cậu xem cái gì cũng không chú tâm .

Ở hàng ghế tuyển thủ bên kia, cậu nhóc Thích Ảnh ngược lại rất hưng phấn, “Đây quả thực là thao tác em mong ước tha thiết, nếu em hợp tác với anh ấy, nhất định có thể đoạt giải quán quân!”

“Người ta không có em cũng có thể đoạt quán quân,” Thích Phong không chút lưu tình đả kích cậu nhóc, trận đấu này mặc dù chưa kết thúc, nhưng theo dự đoán thì bảy phần là đội Mộ Dung thắng.

“Hừ!” Thích Ảnh phát ra âm thanh khinh thường, “Pháp võ mặc dù mạnh, nhưng phải phối hợp pháp tế thì mới là vương đạo, có Tế Ti phụ trợ cao cấp như em phối hợp, trợ chú của pháp sư có thể phát huy hai trăm phần trăm thực lực.”

Điều Thích Ảnh nói không phải là khoác lác, cậu nhóc luyện Tế Ti hệ thú ảo, trên căn bản đều đi theo đường phụ trợ, năng lực cá nhân có hạn, nhưng đối với đồng đội năng lực tăng lên là vô hạn, hầu như mỗi đội 5V5 đều có phân bổ một Tế Ti hệ thú ảo, dùng để nâng toàn bộ năng lực tác chiến của đội.

“Không phải nhóc định xuất ngoại sao?” Hạ Gia Uy đột nhiên nhớ tới, một năm trước cậu có nghe nói chuyện này, hôm nay đã là một năm sau mà tên nhóc này còn chưa cút đi.

“Chị dâu không nỡ xa em sao?” Thích Ảnh bắt đầu nói tào lao, Hạ Gia Uy muốn đánh cậu nhóc, nhưng có Thích Phong ngồi giữa không thể ra tay.

“Em đi nước ngoài còn muốn đánh?” Thích Phong hỏi .

“Đánh, tại sao không đánh, đâu có lệch giờ đâu,” Thích Ảnh nhún vai, “Nhưng mà em không muốn đánh 33, không thú vị, vẫn là thích 22 hơn, có thể thể hiện được trình độ của em, anh tự tìm người khác đi, em muốn theo đội của người kia,” cậu nhóc chỉ vào Mộ Dung .

Hạ Gia Uy khịt mũi coi thường, “Nhóc con đừng quá tự tin như vậy, hội trưởng bọn anh chưa chắc gì để ý đến nhóc đâu.”

Thích Ảnh đắc ý nhìn cậu với ánh mắt ‘anh cứ chờ xem’.

 

Trận chung kết kết thúc, đội Mộ Dung đoạt quán quân như dự đoán, lễ trao giải được tổ chức vào ngày mai, Mộ Dung và đồng đội đang thu dọn đồ đạc trở lại ghế tuyển thủ, chuẩn bị xem trận đấu kế, lúc Mộ Dung thi đấu thì tinh thần xuất chúng, trận đấu vừa kết thúc liền khôi phục cái bộ dạng ngủ chưa tỉnh.

“Mộ Dung ca ca.” Thích Ảnh từ trên trời rơi xuống, cản đường Mộ Dung, lúc cậu nhóc nói ra bốn chữ này, trên mặt bày ra nụ cười vô hại.

Hạ Gia Uy có loại xúc động muốn chạy vội lên sân khấu nôn mửa, “Lừa tình quá khủng khiếp rồi.”

Mộ Dung bị cậu nhóc dọa hết hồn, “Em là . . . ?”

“Lạc Minh Thích Nhị Thiếu, ” Thích Ảnh báo ID trong game của mình.

Đều là dân chơi PVP cùng server, mặc dù không cùng đội, nhưng đối với cái tên này Mộ Dung cũng có nghe qua, “Hóa ra là cậu, hình như chơi Tế Ti? Tìm tôi có việc gì?”

Thích Ảnh khôn khéo cười cười, thẳng thắn nói ra ý đồ, “Em xem trận đấu của Mộ Dung ca ca, cảm thấy lối đánh của chúng ta rất hợp nhau, mùa giải tiếp theo có thể cùng tổ đội 22 không?”

“Hả?” Mộ Dung bất ngờ không kịp phản ứng.

“Mặc dù em nhỏ tuổi, nhưng thao tác rất tốt, cho dù đấu với mấy người như FOX, Tiểu Linh Dương ở server cũ, em cũng sẽ không thua .”

Người Thích Ảnh đem ra ví dụ đều là hai Tế Ti đứng nhất đứng nhì khu Hồ Sóc, rất ít người dám khoa trương khoác lác mạnh miệng như vậy, tuyên bố là cân sức ngang tài với bọn họ, đồng đội Mộ Dung phì một tiếng bật cười, “Tôi không có ý kiến, cậu có người hợp tác mới tài giỏi, tôi cũng có thể chuyên tâm trở về đánh 55 .”

Mộ Dung cũng bị Thích Ảnh chọc cười, bước tới sờ đầu đối phương, “Người bạn nhỏ, có tự tin, không tệ,” mò mò trong túi quần, lấy ra cây kẹo que, “Cái này cho em.”

Thích Ảnh liếc nhìn kẹo que trong tay Mộ Dung, không nhận, “Phải làm thế nào Mộ Dung ca ca mới đồng ý hợp tác với em?”

Mộ Dung suy nghĩ một chút, “Chỉ cần em đánh thắng anh thì có thể.”

Nghe được điều kiện này, Thích Ảnh cười rạng rỡ với đối phương, ngay sau đó đưa tay phải ra, Mộ Dung còn tưởng cậu nhóc muốn lấy cây kẹo que, không ngờ đối phương liền nắm cánh tay gã, với tốc độ ánh sáng, Mộ Dung đã bị Thích Ảnh ném một cái cực đẹp qua vai xuống đất .

Trên khán đài Hạ Gia Uy miệng há to bằng cái chén, biết Thích Ảnh lâu như vậy, nhưng chưa bao giờ thấy cậu nhóc ra tay, thậm chí chưa từng thấy qua cậu nhóc luyện tập trong đạo quán, mỗi lần Hạ Gia Uy ở sau lưng khi dễ, cậu nhóc đều chỉ biết dùng chiêu “Khóc tìm mẹ” để đối phó với cậu.

Cậu kinh ngạc chỉ vào Thích Ảnh quay qua nói với Thích Phong, “Em trai cậu đánh nhau, cậu là anh cũng mặc kệ sao?”

Thích phong thản nhiên như thường, “Người nhà họ Thích chúng tôi luyện võ, chưa bao giờ là vì đánh nhau .”

“Vậy là vì cái gì! Ngàn vạn lần đừng nói là vì cường thân kiện thể nha!”

Thích Phong nhìn cậu, chậm rãi lắc đầu một cái, “Là vì thực hiện mục đích nào đó.”

Thích Ảnh cười hì hì xuất hiện ở phía trên Mộ Dung, “Mộ Dung ca ca, em thắng nhé.”

Mộ Dung chưa hiểu gì liền bị xốc lên, vừa bực mình vừa buồn cười, “Em…”

“Anh vừa nãy chỉ nói đánh thắng anh, không nói là ở trong game hay bên ngoài, bây giờ em thắng, anh cũng không được nói là không tính nha.”

Mộ Dung cảm thấy mình bị nhóc con này đánh bại, còn đồng đội lúc này cũng cười khí thế không chút khách khí, “Cậu đồng ý đi, dù sao trông cậu cũng không giống là đối thủ của người ta.”

Mộ Dung không thể làm gì khác hơn là bò dậy, bới bới tóc, “Vậy cũng được, anh với em trước thử tổ đội xem sao… cho dù trong game đánh không lại, nhưng ít ra người thật PK ở ngoài phần thắng rất cao.”

Thích Ảnh tiếp tục cười đến vô hại, cũng không biết là nói vế đầu, hay vế sau, “Em sẽ không để Mộ Dung ca ca thất vọng.”

“Đi” Thích Phong dẫn Tiểu Ca đi qua ba người bên cạnh, “Đến lượt chúng ta lên sàn đấu rồi.”

Bên này, Bạch Lung và Tiểu Linh Dương đi phía trước, Mạnh Hổ chậm vài bước nên theo phía sau hai người, trái ngược với sự hăng hái của bên kia, ba người bên này…


 

Phiên ngoại Vì Em Không Xứng
Phiên ngoại Vì Em Không Xứng

Phiên ngoại Vì Em Không Xứng

Author: Du Phong Nhi

1 thought on “[PN] Vì Em Không Xứng – Thích Phong x Bạo Bạo Long – 6

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *