Hắc bang lão đại – Chương 9

| CHƯƠNG 9 |

Hàn lão đại: ‘ngươi câu dẫn lão tử!’

Hàn lão đại vẫn rất tức giận, chẳng qua là cơn tức giận đã biến chất. Hiện tại Hàn lão đại không còn muốn lột da Ngụy Tỉnh, mà chỉ muốn lột đồ Ngụy Tỉnh!

Ngụy Tỉnh mặt đen như mực, ngoài cửa gió lạnh không ngừng thổi vào, Thịt Thịt lạnh đến co rúm lại!

Hàn lão đại chớp mắt cười cười, không ngừng dịch dịch cái mông, hận không thể lập tức áp lên người Ngụy Tỉnh. “Anh sẽ đổi cửa mới cho cưng, không thì hôm nay cưng đến nhà anh ở đi?” Hàn lão đại âm mưu tính toán, A Tử không chút nể tình trở mặt xem thường lão đại nhà mình, lão sư thiếu gia thông minh như vậy còn lâu mới bị anh lừa!

“Không cần.” Ngụy Tỉnh từ chối không cần suy nghĩ. A Tử liếc nhìn Hàn lão đại lập tức ũ rũ, bộ dạng: xem đi, em biết chắc là sẽ như vậy mà! Ai kêu anh lúc nào cũng đòi đánh đòi giết người ta.

“Vậy cưng đêm nay ngủ ở đâu? Cửa bị phá hư rồi, rất nguy hiểm, lỡ như có trộm, bắt cóc cướp tiền cướp sắc…” Hàn lão đại càng nói càng nhỏ, cuối cùng rõ ràng không thành tiếng. Ngụy Tỉnh âm trầm trừng y, lạnh lùng mở miệng, “Anh còn có thể mặt dày đến vậy sao?”

“…Anh đã nói là sẽ đền cho cưng rồi mà.” Hàn lão đại nhỏ giọng rụt cổ, bên ngoài thì tỏ ra e sợ Ngụy Tỉnh, nhưng trong lòng đã muốn đem Ngụy Tỉnh YY một vạn lần a một vạn lần, Hàn lão đại y khi nào thì nhỏ nhẹ với người khác như vậy? Nếu không phải tự nhiên lão tử nhìn trúng ngươi, còn lâu mới đi lấy lòng ngươi! Chờ ta nắm được ngươi trong tay xem, hừm! ! Bất quá, mỹ nhân có tức giận thì cũng vẫn là mỹ nhân a. Sự tức giận phủ lên cặp kính mờ hơi nước lãnh liệt như vậy, nước ấm làm hai má ửng đỏ đáng yêu như vậy, những giọt nước còn đọng lại lướt qua thân thể ngọt ngào như vậy, a, Ngụy Tỉnh, tiểu tử ngươi sao lại có thể mê người như vậy! Ngươi rõ ràng là đang câu dẫn lão tử!

“Hai người, lập tức biến cho tôi.”

“Ai! Đừng.” Hàn lão đại cười nịnh nọt, “Nếu không anh đặt cho cưng một phòng khách sạn nha, cam đoan là phòng Tổng Thống thượng hạng!” Trong khi A Tử thì đang khó hiểu tự hỏi, lão sư của thiếu gia sao lại dùng lượng từ ‘con’ ở đây, chẳng lẽ, trong mắt lão sư của thiếu gia mình và lão đại là sinh vật đồi bại đến nỗi chỉ có thể dùng lượng từ ‘con’ ……?

Ngụy Tỉnh không có tâm trạng cùng hai tên hỗn đãn nói nhảm, lấy di động định trực tiếp gọi đến quân khu, bảo anh hai nhà mình dẫn mười mấy quân binh đến hốt hai tên này đi, lại không nghĩ tới di động đổ chuông, màn hình hiện số của Vệ Tưởng.

“Chú út, tụi con đến thành phố N rồi.” Đầu dây bên kia, giọng Vệ Tưởng ôn hòa không nhanh không chậm nói. Ngụy Tỉnh mỉm cười, trong nhà có đứa nhỏ này là đáng tin cậy một chút, còn trẻ nhưng rất trầm ổn, may mắn Ngụy Tường tìm được một người như vậy, nếu tìm trúng một người không tốt, thật không biết khi Ngụy Tường tiếp quản Ngụy gia, sẽ thành ra cái quang cảnh gì.

“Định ở N ngốc mấy ngày?”

“Dạ khoảng một tuần.” N là thành phố cổ ngàn năm, danh thắng cổ tích rất nhiều, hơn nữa đồ ăn vặt cũng rất phong phú, đến đây không hảo du ngoạn sao được. Tường Tưởng và S—FAN đều dự định như vậy, cả hai đã xoay chuyển trời đất mệt mỏi, mà Tường Tưởng chính là hai đứa tùy hứng không ai sánh kịp. “Concert diễn ra vào ngày mốt, sau đó sẽ có nhiều thời gian trống, bạn của chú út khi nào thì rãnh?”

Ngụy Tỉnh vui vẻ cười, “Đừng quan tâm tới bọn họ, hai đứa khi nào có thời gian muốn gặp thì gặp, còn không cứ cho người đại diện đến nói chuyện với bọn họ là được.” Ngụy Tỉnh biết rõ tính độc chiếm của Ngụy Tường, lần này đến thành phố N, biểu diễn chỉ là nhân tiện, cùng ái nhân du ngoạn mới là thật. Ngàn vạn lần không thể để Ngụy Tường mất hứng, bằng không sẽ không có kết quả tốt!

“Ngày mai con sẽ đến Lư Kiệt tìm chú, chú cho địa điểm đi.” Vệ Tưởng định đến Lư Kiệt, rõ ràng muốn dạo chơi, nhưng cũng muốn làm ra hình tượng công tư phân mình. Quên đi, giải quyết chuyện concert trước, sau đó sẽ thoải mái ngoạn.

“Được, đợi chú gửi tin.”

“Dạ, 88.”

“88.”

“Cưng nói chuyện với ai!?” Nói chuyện điện thoại xong, Ngụy Tỉnh vừa ngẩng đầu, đã thấy bản mặt thối tha của Hàn lão đại trường ra trước mắt, thiếu chút nữa cùng đầu heo này chạm môi! Ngụy Tỉnh nhíu mày, trừng mắt gầm lên, “Cút xa một chút!”

“Nói! Vừa rồi là ai? Cười vui vẻ như vậy! Còn hẹn gặp mặt! Câu dẫn lão tử ! Còn muốn qua lại với người khác?!” Hàn lão đại nổi giận đùng đùng, không đúng, phải là lật đổ bình dấm chua mới đúng. Dám nắm cổ Ngụy Tỉnh nói chuyện, A Tử trợn mắt há mồm, lão đại, anh mắc chứng hoang tưởng, lão sư người ta câu dẫn anh khi nào? Sao em lại không biết! Rốt cuộc là thời điểm? Rõ ràng là anh đạp hư của nhà người ta, đá chó nhà người ta, người ta mới chạy ra mà!

Ngụy Tỉnh ngạc nhiên chớp chớp mắt, thầm nghĩ người này đầu óc có vấn đề, về sau phải tránh xa một chút. Nhưng lần này vẫn phải dạy dỗ hắn!

“Ngụy Tỉnh, cưng cùng lão tử về…… Ya——!!”

Đêm tĩnh lặng, ở một khu phố nhỏ đột nhiên vang lên một tiếng sói tru thảm thiết, một lúc sau, con nít cả khu đều khóc vô cùng bi thảm. Đêm đó, khu phố thật náo nhiệt… Lúc lâu sau đó, các bà mẹ nơi này đều hù dọa bọn nhỏ “Nếu con không ngoan, mẹ sẽ gọi sói nhà Ngụy lão sư đến tha con đi!”, bỗng chốc khu phố yên tĩnh trở lại…

A Tử sắc mặt xám trắng, khép chân, chấp tay che đũng quần mình lại, run rẩy lui về sau hai bước, lão đại kêu thật thảm… May mà người bị đá không phải là mình, lão sư thiếu gia hảo độc a!

“Ngụy Tỉnh, cưng…cưng…cưng…” Hàn lão đại thở hỗn hễn, thống khổ, cưng lần thứ N, cuối cùng cũng không thành tiếng…… Nhưng, A Tử biết, lão đại nhà mình nhất định là muốn nói bốn chữ: cưng mưu sát chồng! Lão đại, anh cứ yên tâm nhắm mắt! Đã có A Tử lý giải ngài!

Ngụy Tỉnh một cước đá văng Hàn lão đại ‘chết không nhắm mắt’, ôm Thịt Thịt vào phòng ngủ, thay một bộ quần áo, thu dọn thêm vài bộ đồ, sau đó xách hành lí đi, dẫn Thịt Thịt, cứ như vậy mà đi, mặc kệ Hàn lão đại và A Tử đang ở phòng khách, cũng chẳng quan tâm cửa phòng thế nào, cũng không lo lắng tài sản trong nhà có bị trộm hay không, đi một cách tiêu sái, không mang theo chút vướng bận nào. A Tử cứ như vậy trơ mắt nhìn, cậu ta lớn từng này, tự giác đi theo lão đại, dạng người gì cũng đã từng gặp qua, nhưng dạng như Ngụy Tỉnh vẫn là lần đầu. Lúc này, trong kho từ bần hàn của A Tử đột nhiên nhảy ra hai chữ: cá tính!

Author: Du Phong Nhi

1 thought on “Hắc bang lão đại – Chương 9

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *