Hắc bang lão đại – Chương 8

| CHƯƠNG 8 |

Hắc bang lão đại, lần thứ hai xông vào nhà dân!

“Lão đại, sao lão sư của thiếu gia còn chưa ra?” A Tử với đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm cổng trường vắng lặng, mắt cũng sắp thành mắt gà rồi mà vẫn chưa thấy nhân vật mục tiêu xuất hiện. Trời đã tối rồi a!

“Ưm…” Hàn Thiên Long nâng cằm, vẻ mặt tự hỏi khiến người ta muốn tát hai cái, “Không lý nào, rõ ràng lão tử đã gọi điện cảnh cáo hắn rồi.”

A Tử trợn mắt há miệng lớn đến mức có thể nhét nguyên cái trứng đà điểu vào. Lão, lão đại, anh quả thật là nhân tài! Chẳng lẽ gần đây bị kích thích quá nhiều, nên đại não không bình thường? Con mẹ nó! Chúng ta là đi bắt người, lão đại ngài lại gọi điện báo trước cho người ta biết? (Thực ra, Hàn lão đại cũng không phải tinh thần bấn loạn gì, chẳng qua lúc trên đường đi, có gọi điện nói trước là: tiểu tử, ngươi coi chừng đi, lão tử đã cho người đến xử ngươi, tiểu tử ngươi tốt nhất nên cẩn thận chút, trước dập đầu tạ tội ba mươi cái, lão tử sẽ nghĩ đến việc cho ngươi chết được toàn thây, bla bla. Việc đe dọa này của Hàn lão đại thực ra cũng không có gì, vấn đề là ở chỗ trước khi đến bọn họ không điều tra kỹ, nên không biết đến một thông tin vô cùng quan trọng…)

“Alo, Hữu Dạ, con đi xem lão sư của con sao vẫn còn không chưa ra, gì? Con về đến nhà rồi. Cái gì? A, không có gì, tìm lão sư tâm sự thôi. Cái gì! Trường học có cổng sau!”

……

Gió bắc thổi qua, lá vàng rơi rụng, tâm can Hàn lão đại lạnh thật lạnh…

A Tử xem như đã nhìn thấu, trong cuộc chiến với lão sư của thiếu gia, lão đại nhà mình hoàn toàn thất bại áp đảo! Lời này có thể bị chút lỗi dùng từ, tha thứ tiểu nhân chỉ mới tốt nghiệp tiểu học. Nhưng thật sự là rất áp đảo a!

“Lão đại, giờ chúng ta phải làm sao?”

“Nói nhảm! Tránh được hòa thượng thoát được khỏi miếu sao[1]Đến hang ổ của tiểu tử đó!” sắc mặt Hàn lão đại hung tàn, tay siết chặt di động đến nổi gân xanh. A Tử rụt cổ, yếu ớt trả lời, rồi phóng xe lao đi như tên lửa.

Hai người hùng hổ đi đến nhà người ta, hàng xóm nhao nhao tránh đường, A Tử hết sức hưởng thụ cái loại cảm giác biến thái được mọi người chú ý này, hai chân hất càng bạo, mắt thấy đã đến cửa nhà Ngụy Tỉnh, đang chuẩn bị giơ chân lên đạp cửa, thì nghe từ xa chân trời truyến đến hai chữ, “Gõ cửa.”

“Ách……” A Tử bị này hai chữ làm đơ tại chỗ, ngây ngốc nhìn lão đại nhà mình, “Sao vậy, lão đại, hôm nay chúng ta đóng giả người tốt?”

“Giả cái mông!” Hàn Thiên Long thẳng tay đập đầu A Tử một cái, “Bớt nói nhảm cho lão tử.”

A Tử gãi gãi đầu, đang định gõ cửa, không hiểu sao lại bị đập thêm một cái, đáng thương quay đầu lại, lại làm sao a?

“Đầu heo! Không thấy chuông cửa sao! Gõ cái rắm!”

A Tử nước mắt dàn dụa, rõ ràng là anh kêu em gõ mà…..

“Lão đại, lão sư thiếu gia hình như không có nhà.”

“Shit! Con mẹ nó phiền phức thật!” Hàn lão đại lắc lắc chân, rầm một tiếng, cửa chính nhà Ngụy Tỉnh văng ra… A Tử cảm thấy có rất nhiều quạ đen bay qua đầu mình, sao cuộc sống lại bất công như vậy a…

Hàn Thiên Long nghênh ngang bước vào nhà, đụng ngay một cục thịt trắng tinh. Kỳ thực Thịt Thịt đã rất cố gắng rồi, phát hiện có người lạ đột nhập vào nhà, lại chính là kẻ đáng ghét lần trước, liền anh dũng xông ra. Nhưng không may là, một thân tròn trĩnh của Thịt Thịt lăn ra chính xác chỉ mang tính chất giải trí. Hàn lão đại và A Tử trơ mắt nhìn Thịt Thịt lảo đảo lăn tới, một ngụm cắn lên đùi Hàn lão đại.

A tử nghẹn họng trân trối nhìn, lão đại, anh vậy mà dễ bị cắn như vậy! Mà còn là bị cục thịt béo này cắn?! Anh chậm quá rồi! Anh thật sự đã già rồi sao! Anh đã không còn bá đạo như trước nữa a!

Hàn lão đại giật giật chân, nhíu mày, “Đây là cẩu sao.” Ăn chân giò hun khói đến nhuyễn rồi à, lấy nước miếng rửa chân cho lão tử!

“Lão đại, anh không sao chứ.”

“Cút!” Hàn lão đại hất chân, Thịt Thịt ục ịch lăn đến góc tường. Hàn lão đại chỉ định dọa cục thịt béo một chút, không nghĩ tới, Thịt Thịt lăn một vòng, hoảng sợ, kêu thảm thiết chạy vào phòng ngủ. Hàn lão đại cảm thấy chẳng có gì thú vị, tiểu tử Ngụy Tỉnh nuôi chó cũng dưỡng ra được dạng này, so với mèo còn không bằng.

“Thịt Thịt! Thịt Thịt! Sao vậy? Mày làm sao vậy?!” Do Ngụy Tỉnh đang tắm, tiếng nước quá lớn, phòng tắm thủy tinh lại cách âm, tiếng động bên ngoài lớn như vậy cũng không nghe thấy. Đến khi Thịt Thịt dùng hai chân trước ú nu liên tục cào lên cửa kính thủy tinh, anh mới để ý. Người ướt đẫm, cũng không mặc quần áo, cái gì cũng mặc kệ, trước ôm lấy cục cưng bảo bối, hảo hảo dỗ dành cục thịt béo ngừng kêu thảm thiết. “Thịt Thịt, mày sao vậy?”

“Pâu pâu!” Thịt Thịt hướng phòng khách mãnh liệt sủa.

“Rồi rồi, Thịt Thịt, chúng ta ra phòng khách.” Ngụy Tỉnh yêu thương vỗ vỗ đầu Thịt Thịt, bước ra ngoài phòng khách…

“Kháo! Tiểu tử Ngụy Tỉnh kia có phải là đàn ông không vậy! Một cuốn sách đen cũng không có!” Hàn Thiên Long vừa lục tung đống tạp chí ngay ngắn nhà Ngụy Tỉnh, vừa chửi rủa vì không tìm thấy quyển ’sách ảnh’ nào.

“Lão đại, người ta là lão sư… A——!!” A Tử đột nhiên giống như gặp quỷ hét ầm lên, giây tiếp theo bị Hàn lão đại thưởng cho một cái đập vào đầu, “La gào cái gì!”

“Lão, lão đại, lão sư của thiếu gia ở kia.”

“Hả? Nga ——!! Lãng lý bạch điều[2] a!”Hàn lão đại bất chợt cảm thấy căn phòng nhỏ bé bừng sáng, làn da trắng mịn biết bao nha. Hai điểm đỏ hồng kia… Uy? Tiểu anh đào đâu! Cục thịt béo chết tiệt! Sao mày dám cản trở cơ hội hiếm có của lão tử! Ngụy Tỉnh ôm Thịt Thịt, đem cơ thể vừa tắm rửa sạch sẽ, vẻ mặt âm trầm đứng ở phòng khách, cục thịt béo ở trước ngực anh lắc qua lắc lại cái đuôi xù. Tập trung nhìn thật kỹ thân thể trần trụi của Ngụy Tỉnh lẫn nữa, Hàn lão đại tức muốn trào hết ba lít máu! Những chỗ trọng yếu đều bị cục thịt béo kia chắn ở trước! Ngay cả tiểu JJ cũng bị che mất! Ngụy Tỉnh, ngươi xoay qua chút đi! Ít nhất cũng để lão tử nhìn thấy tiểu PP của ngươi a~ Ngụy Tỉnh đột ngột theo như mong ước của Hàn lão đại xoay người qua, khiến Hàn lão đại nuốt nước bọt, nhướng cổ, hai mắt đỏ ngầu, trừng lớn, lỗ mũi phun khói, sắp rồi, sắp thấy được rồi… Hàn lão đại chăm chú nhìn, không dám chớp mắt, vào đúng giây phút ngàn cân treo sợi tóc, Thịt Thịt vĩ đại của chúng ta vẫy vẫy đuôi! Cứ như vậy vẫy vẫy, nghịch ngợm cọ cọ tiểu PP trơn bóng nộn nộn của Ngụy Tỉnh, ngoại trừ một chút khe mông, Hàn lão đại cái gì cũng không thấy được!! Gyaa——!!! Cục thịt béo chết tiệt! Hàn Thiên Long tao với mày không đội trời chung! ! Sớm muộn cũng có một ngày lão tử cắt cái đuôi của mày!

“Lão đại, anh chết tâm đi.” A Tử đồng cảm nhìn Hàn Thiên Long máu chảy ròng ròng, thì ra ham muốn lộ ra ngoài xấu hổ thế này a. Rõ ràng là cái gì cũng chưa nhìn thấy, vậy mà cũng có thể hiến nhiều máu như vậy. Bất quá, nghĩ lại, cẩu cẩu của lão sư thiếu gia đúng là thần khuyển, tiểu nhân trước kia hiểu lầm ngài, ngài trung tâm hộ chủ, chỉ bằng một cái đuôi có thể bảo vệ cảnh xuân của chủ nhân không lộ ra ngoài. Cái đuôi thuần kỳ a!

Chú thích: Thịt Thịt là tùng sư khuyển, vốn đã phì, lại được Ngụy Tỉnh cưng chiều mỗi ngày cho ăn lẩu cay, nên càng thêm phì, ôm ở trên tay y như ôm trái banh~, cái đuôi vừa vặn rủ xuống giữa hai chân Ngụy Tỉnh, sau đó lúc Ngụy Tỉnh xoay người, mọi người có thể tưởng tượng một chút, cái đuôi của Thịt Thịt vừa vặn che khuất phần đỉnh núi  PP[3] Ngụy Tỉnh, giống như mặc một cái quần tam giác siêu nhỏ, để lộ ra một phần khe mông, thiếu chút nữa là tiểu hoa cúc không thể bảo toàn, nhưng chỉ là lung lay sắp đổ, chứ chưa đổ >_< Hàn lão đại đáng thương, một khang khí huyết cuồn cuộn, nhưng không chỗ phát tiết ~ ta cảm thấy, một ngày nào đó Hàn lão đại sẽ đem Thịt Thịt đi chưng cách thủy…… A, ta thấy thương cho Thịt Thịt! ! Hảo nghĩ muốn nuôi một con ~ mặt khác, Thịt Thịt là tùng sư khuyển thuần trắng~


[1] Đây là lấy từ câu 跑得了和尚跑不了廟 ~ Bào đắc liễu hòa thượng bào bất liễu miếu – Chạy thoát khỏi hòa thượng nhưng không chạy được khỏi miếu: ý nói người không ở đây nhưng nhà vẫn ở đây, tránh được lúc không tránh được suốt đời.

[2] Lãng lý bạch điều là danh hiệu của Trương Thuận – một nhân vật trong truyện Thủy Hử – khi bơi nhìn rất giống loài cá bạch điều do Trương Thuận có dáng người cao và rất trắng, lại bơi lội rất giỏi. Vì vậy về sau người ta thường dùng “lãng lý bạch điều” là để chỉ những người giỏi bơi lội; nhưng ở đây Hàn lão đại là ám chỉ Ngụy lão sư cao trắng mịn màng.

[3] PP = mông

[*] Tùng sư khuyển – 松狮犬 – chow chow – chó gấu là một giống chó cổ của Trung Quốc. Còn là tên gọi khác là Đường khuyển hay chó Đại ĐườngLoài chó này nổi tiếng với trí thông minh và khí chất quý tộc. Chúng có giá khá đặt, giá của loài chó Chow Chow với bộ lông dày dao động từ 1.000 đến 8.000 USD.

chow chow

Author: Du Phong Nhi

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *