Hắc bang lão đại – Chương 1

| CHƯƠNG 1 |

Khai giảng

Ngụy Tỉnh ngáp dài, mi mắt ngấn nước, mơ màng nhìn ra ngoài cửa sổ. Năm nào nhất định cũng bị hành một lần, lão nhân ở nhà hẳn phải là tuổi già sức yếu lại không biết lấy đâu ra tinh lực, ầm ĩ suốt từ đêm 30 cho đến nguyên tiêu, một chút cũng không chịu ngừng, ngày nào cũng phải chịu cảnh ăn không no ngủ không yên!

Lại đánh ngáp một cái, nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ càng lúc càng quen thuộc, Ngụy Tỉnh xoay xoay người, duỗi thắt lưng, nhanh chóng đứng lên. Cô gái bên cạnh cũng chuẩn bị xuống xe, thật cẩn thận khép lại tạp chí trên tay, nhưng vừa thấy hai thanh niên điển trai trên bìa tạp chí thì hai má ửng hồng, mắt sáng long lanh. Ngụy Tỉnh nhìn cười cười, trên bìa tạp chí là nhóm nhạc nam đặc biệt nổi tiếng hai năm gần đây —— Tường Tưởng[1]. Khắp nơi trên đường đều có thể nhìn thấy poster, nghe thấy bài hát của bọn họ. Mấy nữ sinh trong trường thì mười người là hết chín người mê, màn hình di động cơ hồ tất cả đều là hình hai tiểu tử này, không chỉ thế, ngay cả nam sinh cũng rất hâm mộ bọn họ, đúng là nam nữ đều sát.

“Ngụy lão sư sớm!”

“Sớm.”

“Ngụy lão sư, đến rồi à.”

“Vâng, chủ nhiệm, sớm.” Ngụy Tỉnh mỉm cười đi đến bàn làm việc của mình, lần lượt chào hỏi từng người. Mấy nữ lão sư trẻ tuổi nhìn trộm anh không ít lần, trong lòng lại bắt đầu tiếc hận. Ngụy Tỉnh là nam lão sư đẹp trai nhất trường, cao 1m78, mang khuôn mặt siêu sao, dáng người cân đối, cũng không biết là có cơ bắp hay không, nhưng quần áo mặc trên người đều giống như làm riêng cho anh, là mẫu người tiêu chuẩn, chỉ đáng tiếc, anh không có tiền, cũng sắp 30, mà vẫn còn ở nhà thuê. Nữ nhân mấy năm gần đây đều rất khôn khéo, không phải cứ đẹp trai thì sẽ tiếp cận bừa bãi, không có tiền thì dù có suất, các nàng cũng sẽ không muốn.

“Điền lão sư, cảm ơn cô đã dạy thay tôi.” Khai giảng đã được vài ngày, nhưng vì quy định của Ngụy gia lão gia tử[2]trước Tết nguyên tiêu con cháu Ngụy gia không được phép rời nhà. Cho nên, hàng năm Ngụy Tỉnh phải xin phép trước, cũng may các đồng nghiệp đều thông cảm, quả thực người lớn lên đẹp trai, chỉ cần vẻ mặt có chút quyến rũ, tuy rằng không muốn cưới anh nhưng nữ lão sư muốn giúp anh dạy thay thì xếp hàng dài không dứt.

Nữ lão sư đeo mắt kính vui vẻ cười, đem sách bài tập cùng sổ điểm danh của lớp 10 – năm 2 trên bàn giao cho Ngụy Tỉnh, vừa lắc đầu cười nói: “Không cần cảm ơn, sau này có gì anh giúp tôi đứng lớp là được.”

Ngụy Tỉnh hiển nhiên đồng ý. Học kỳ cuối năm hai cao trung sẽ tiến hành phân ban Văn Lý, Ngụy Tỉnh dạy Ngữ Văn, nhưng anh cũng từng học Y, hơn nữa lớp 10 – năm 2 cũng là ban Lý Hóa, lúc đầu Ngụy Tỉnh phỏng vấn vào làm giáo y cho trường, nhưng vì lúc đó nhà trường thiếu một vị giáo sư Ngữ Văn, nên muốn Ngụy Tỉnh tạm thời đảm nhiệm, cứ như vậy mà làm đến giờ. Ngụy Tỉnh cầm sổ điểm danh, sĩ số nam sinh chuẩn xác gấp đôi nữ sinh, mà anh chỉ biết vài người. Âm thầm thở dài một hơi, lại phải giới thiệu từ đầu.

Cao trung ở Z quốc rất đặc biệt, nhất là các trường điểm, trong trường sẽ phân thành lớp chuyên và lớp thường, hiển nhiên, người ngoài sẽ không biết có hai loại cấp bậc này, nhưng nó thật sự tồn tại. Bởi vì sau khi phân ban Văn Lý, nhà trường sẽ dựa theo số điểm cao thấp của thí sinh tiến hành phân lớp. Lớp càng về trước thì hiển nhiên trường càng coi trọng, lấy cao trung Cảng Hoa làm ví dụ, bởi vì là trường điểm, cho nên từ lúc xét tuyển, liền phân thành tự đóng tiền và trúng tuyển. Mấy năm gần đây, ai cũng coi trọng đồng tiền, các bậc phụ huynh vì vọng tử thành long vọng nữ thành phượng[3] mà tranh giành nhau đưa con mình vào học, đóng tiền nhiều hơn, tự nhiên sẽ được vào, nhà trường cũng sẽ không quan tâm thí sinh thi bao nhiêu điểm, cái này trực tiếp ảnh hưởng đến trình độ tổng thể học sinh toàn trường, hiệu trưởng đương nhiên cũng sẽ sợ tỷ lệ trúng tuyển của trường mình bị giảm xuống, cho nên ngay từ đầu, để tránh cho nhóm học sinh quậy phá ảnh hưởng đến nhóm học sinh giỏi, toàn bộ học sinh trúng tuyển đều học ở lầu năm, tổng cộng có sáu lớp, còn tất cả các học sinh dùng tiền để vào thì học ở bốn lầu dưới, có thể tưởng tượng, lúc đó hiệu trưởng của trường thu được bao nhiêu tiền!

Ngụy Tỉnh lần này được phân đến lớp 10, trừ bỏ năm lớp chuyên Lý Hóa, lớp của anh được xếp hàng thứ năm trong số các lớp thường, xét ra cũng không quá kém. Ngụy Tỉnh là người dễ thỏa mãn, anh cũng không quan tâm nhiều đến vấn đề tiền thưởng (lớp nào có học sinh thi đậu vào trường đại học nổi tiếng, thì chủ nhiệm lớp và lão sư dạy các môn chính đều có tiền thưởng, mà số tiền này tương đối nhiều, cho nên, nhà trường lúc nào cũng tích cực mở đủ loại lớp tăng cường cho học sinh), vì vậy Ngụy Tỉnh trong trường được xem là đặc lập độc hành[4] lão sư, các học sinh đều rất quý anh, nhất là nữ sinh ~ “Chào các bạn học. Tôi là Ngụy Tỉnh, một năm rưỡi tới đây, tôi sẽ đảm nhiệm chức chủ nhiệm kiêm lão sư dạy Ngữ Văn của lớp.” Ngụy Tỉnh viết tên mình lên bảng, xoay người mỉm cười nói, “Các em lần lượt tự giới thiệu về bản thân đi.”

“Dạ~~” nhóm nữ sinh vui vẻ đáp, lòng thầm cảm thấy may mắn, chủ nhiệm lớp mình thật đẹp trai nha! Hơn nữa nếu đem hot boy đang đứng lớp ra so, thì chủ nhiệm năm 1 của bọn họ chỉ có thể làm nền! Sau khi tan học nhất định phải đi tìm đứa bạn cùng lớp năm trước khoe khoang một chút mới được~ “Dạ——” các nam sinh kéo dài thanh âm, hữu khí vô lực trả lời. Ai! Sau lại xui xẻo như vậy, toàn trường có hơn một ngàn nam sinh nhưng sao lại xếp bọn họ và hot boy vào cùng một lớp a, hơn nữa hot boy rất có sức hấp dẫn này, luôn khiến các nam sinh mặc cảm, nhưng trường có tổng cộng 59 nam lão sư, sao lại để bọn họ gặp trúng người này chứ! Trời diệt chúng ta a!! Chúng ta làm sao chịu nổi tình cảnh này đây!! Xem đi, toàn bộ nữ sinh trong lớp đều đã bắt đầu mơ mộng rồi, lão thiên gia cũng không cứu nổi!

Ngữ Văn năm hai tương đối dễ, nội dung chủ yếu là kịch nói, các tác phẩm đều khá nổi tiếng, rất nhẹ nhàng, trên cơ bản đi học chính là đến xem phim (hồi đó các tiết Ngữ Văn năm hai đều như thế a ~ hạnh phúc ~). Ngụy Tỉnh cũng không gấp, chờ các học sinh tự giới thiệu xong, không nhanh không chậm nói: “Điền lão sư nói ban cán sự lớp chúng ta chỉ là tạm thời,  bây giờ chúng ta xác định lại đi.”

“Trưởng lớp hiện tại là ai?” Vừa dứt lời, toàn bộ nữ sinh xoạt quay đầu, đồng loạt nhìn về phía hot boy đại nhân. Nam sinh anh tuấn hiển nhiên đã quen với loại tình huống này, mặt không đổi sắc đứng lên. Ngụy Tỉnh cười cười, tiểu tử này không tồi, cũng được cho là nhân tài đi. Anh có thể hiểu được tâm tình của Điền lão sư, nữ nhân trước sau gì cũng có một chút ảo tưởng, thời điểm trước đó không thể thực hiện, thì khi trưởng thành sẽ nghĩ biện pháp thực hiện. Chẳng hạn như gặp được một Hoàng tử vừa đẹp trai vừa tài giỏi. Tiểu tử này, trong lớp xếp thứ năm, mặc dù không phải đứng đầu, nhưng vì có khuôn mặt điển trai, nên trở thành nhân vật nổi bật nhất lớp. Hơn nữa hiện tại, tiểu tử này khá nổi tiếng, có một nữ sinh bị cậu từ chối, vì thế mà phát điên, tuyên bố phải đốt trường. Nhà trường hoảng sợ, lập tức gọi cho cha mẹ nữ sinh đó đến dẫn về, trong trường ai cũng biết chuyện này, từ đó về sau Phàm Mộ Phi giữ vững ngôi vị hot boy no.1 của trường!

“Đồng ý tiếp tục đảm nhiệm sao?” Ngụy Tỉnh mỉm cười hỏi.

“Vâng.” Nam sinh nhếch miệng cười, có chút ấm áp, cũng có chút thật thà, không giống loại người ngông cuồng tự đại cũng không phải loại đẹp trai lạnh lùng thích lăng nhăng như các nữ sinh đã tưởng tượng, cậu ngược lại còn tạo cảm giác mình là một thanh niên chín chắn.

Ngụy Tỉnh gật đầu, tiếp sau còn một vài chức vụ, nếu đồng ý tiếp tục đảm nhiệm Ngụy Tỉnh sẽ không đổi, còn không muốn làm tiếp thì dùng phương thức bỏ phiếu để quyết định . Chờ xong mọi việc, tiếng chuông tan học cũng vừa lúc vang lên.

Ghi chú: Bối cảnh của thiên văn này được ta viết từ những trải nghiệm ở cao trung, rất nhiều các tính tiết là có thật nga ~ chẳng hạn như hot boy đại nhân, lúc ta học cao trung, hot boy đại nhân tài hoa phong nhã của lớp chúng ta, cũng là trưởng lớp, thật sự là có một nữ sinh phát điên vì hắn, ta cơ bản là không thay đổi hình tượng nhân vật, bởi vì lúc đó hoạt động trong lớp bọn ta thật sự rất đặc sắc.

Thời cao trung của ta còn rất nhiều chuyện thú bị, giờ nghĩ lại vẫn không nhịn được cười, sẽ từ từ viết ra ở những chương sau nga ~ mặt khác, nhân vật chính tuy rằng là Ngụy Tỉnh, nhưng ta cũng sẽ viết một số đoạn nói đến hot boy đại nhân, bởi vì khoảng thời gian lúc còn đến trường, ta luôn cảm thấy hot boy đại nhân của trường cùng hot boy đại nhân của lớp ta có gì đó rất mờ ám ~ nhịn không được, ta phải viết ra a!


[1] Tường Tưởng – là tên nhóm nhạc nam dùm tên hai thành viên ghép lại

[2] Lão gia tử: người lớn tuổi nhất đứng đầu gia tộc

[3] Vọng tử thành long vọng nữ thành phượng – mong con trai thành rồng mong con gái thành phượng: ý nói mong muốn con cái mình giỏi giang thành tài

[4] Đặc lập độc hành: đặc biệt thích tự mình làm theo ý mình

[*] Giải thích thêm một chút cấp lớp:

Ở VN thì Trung học chia thành TH cơ sở và TH phổ thông. Trung học phổ thông có 3 khối lớp là khối lớp 10 – 11 -12. Mỗi khối lớp sẽ có nhiều lớp và chia thành 1, 2, 3 (tùy trường sẽ gắn thêm chữ A B C đằng trước)
Ví dụ khối lớp 12 có 3 lớp thì sẽ được chia thành 12A1, 12A2, 12A3… Ở đây A3 sẽ trở thành mã lớp.

Trung học ở TQ cũng được phân thành Sơ trung và Cao trung, nhưng các khối lớp bên đó phân thành năm: Cao trung năm nhất, Cao trung năm hai, Cao trung năm ba. Và mỗi khớp lớp bên đó sẽ chia thành lớp 1, lớp 2, lớp 3
Ví dụ: năm hai của trường cao trung đó có 3 lớp, thì sẽ nói là: lớp 1 – năm 2, lớp 2 – năm 2, lớp 3 – năm 2 (cũng có thể nói ngược lại là năm 2 – lớp 3)… Vậy “lớp 1, lớp 2, lớp 3” ở đây chính là mã lớp

Trong truyện có đoạn nói Ngụy Tỉnh được phân đến dạy lớp 10 – cũng là nói lớp thứ 10 của năm 2 (tương đương lớp 11 VN), chứ không phải là dạy khối lớp 10.


Tuy là hiện đại nhưng Phong Nhi vẫn giữ một số từ cùng các thành ngữ tục ngữ tiếng Hán nhằm giữ nét văn hóa của bộ truyện và văn phong của tác giả. Một số bạn có thể không biết nhưng các từ “lão sư, thiếu gia, lão gia tử, lão đại, tiểu tử,…” vẫn được dùng ở hiện đại. (Trong nhà Phong Nhi vẫn gọi hai anh trai là Đại ca và Nhị ca, và luôn gọi cô giáo dạy tiếng Hoa là lão sư)

P/s: Tất cả các đoạn trong ( ) hay in nghiêng đều là của tác giả, không phải của Phong Nhi.
Phong Nhi không có thói quen lảm nhảm trong chương truyện, vì vậy toàn bộ phụ chú, chú thích, chú giải, gợi ý pass và cảm tưởng của Phong Nhi đều được để cuối chương truyện.

Author: Du Phong Nhi

2 thoughts on “Hắc bang lão đại – Chương 1

  1. Ây. , tình cờ thấy nhà bạn edit bộ này nà đọc văn án với mấy chương đầu nên p đăng nhập để com ngay :)) Nói thật là tớ vui phát điên khi biết nhà bạn edit bộ này ấy , thấy có nhà edit hoàn rồi mà đọc như bản QT nên bỏ luôn :)) Bạn cố gắng edit nha , ủng hộ bạn nhiều lắm :3

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *